Như mùa thu lá rơi...
Những cái tên ,gương mặt phai đi mỗi ngày một chút.
Anh mình bảo "em tập viết thơ trở lại đi" nhưng mình không viết nổi một câu, chữ đi đâu mất cả!
Mình bắt đầu ghi lại những giấc mơ hằng đêm. Mình thích những giấc mơ vì trong mơ mình chạy nhảy nhẹ nhàng và đôi khi được gặp mẹ mình nữa ,bà mất đã lâu...
10/5/2013: Mình khoác chiếc ba lô nhỏ lên vai, phía xa, con đường rộng dẫn đến ngọn núi cao tím thẫm một nửa khuất trong mây trắng xóa.Mình muốn đến đó.
Chiều cuối thu gió se lạnh ,lá lao xao, mình nhớ đến câu thơ "con nai vàng ngơ ngác..." chợt mỉm cười ở đây không có nai.
Tối sụp xuống nhanh quá, tiếng mẹ mình bên tai " trời tối con không thấy đường lên núi được" Mẹ vẫn gầy gò tóc bạc như xưa.
Mình chợt thấy một ngôi nhà cạnh đường trong có chiếc giường cho mình ngủ.
Hôm sau thức dậy, mình chẳng thấy con đường và ngọn núi, phía xa trên cao chỉ có một dải mây dài nằm cạnh đám mây hình quả núi...mình tần ngần đứng đó.
Tiếng chim gọi nhau nghe quen thuộc, mình mở mắt nằm im một lúc rồi mỉm cười, cảm giác nhẹ nhàng,lại được gặp mẹ trong mơ.
Những cái tên ,gương mặt phai đi mỗi ngày một chút.
Anh mình bảo "em tập viết thơ trở lại đi" nhưng mình không viết nổi một câu, chữ đi đâu mất cả!
Mình bắt đầu ghi lại những giấc mơ hằng đêm. Mình thích những giấc mơ vì trong mơ mình chạy nhảy nhẹ nhàng và đôi khi được gặp mẹ mình nữa ,bà mất đã lâu...
10/5/2013: Mình khoác chiếc ba lô nhỏ lên vai, phía xa, con đường rộng dẫn đến ngọn núi cao tím thẫm một nửa khuất trong mây trắng xóa.Mình muốn đến đó.
Chiều cuối thu gió se lạnh ,lá lao xao, mình nhớ đến câu thơ "con nai vàng ngơ ngác..." chợt mỉm cười ở đây không có nai.
Tối sụp xuống nhanh quá, tiếng mẹ mình bên tai " trời tối con không thấy đường lên núi được" Mẹ vẫn gầy gò tóc bạc như xưa.
Mình chợt thấy một ngôi nhà cạnh đường trong có chiếc giường cho mình ngủ.
Hôm sau thức dậy, mình chẳng thấy con đường và ngọn núi, phía xa trên cao chỉ có một dải mây dài nằm cạnh đám mây hình quả núi...mình tần ngần đứng đó.
Tiếng chim gọi nhau nghe quen thuộc, mình mở mắt nằm im một lúc rồi mỉm cười, cảm giác nhẹ nhàng,lại được gặp mẹ trong mơ.
Nhẹ nhàng và thật tình cảm!
ReplyDeleteGiấc mơ gặp mẹ nhân Ngày của Mẹ!
ReplyDeleteThật ngẫu nhiên, đêm qua mình cũng có entry liên quan đến "con nai vàng ngơ ngác" như bài của Kim Dung vậy.
Bạn đi chơi đâu lâu thế :) Bình an nhé :)
ReplyDeleteMùa thu lại bắt đầu rồi đó KD ưi! Thoắt 1 cái là 1 năm rồi :(
ReplyDeleteHàn Ni! Hàn Ni ! :) :)
ReplyDeleteGia nhập làng Facebook đi Kim Dung. Mong sớm gặp bạn bên đó. Ở đây lặng lẽ quá.
ReplyDeletevẫn những giấc mơ nhẹ nhàng và đầy cảm xúc, nhớ bạn quá KD ơi.
ReplyDeletevẫn những giấc mơ nhẹ nhàng và đầy cảm xúc, nhớ bạn quá KD ơi.
ReplyDelete