Một ngày làm việc kết thúc.
Gió đồng mát lạnh thoảng hương cỏ khô, hít một hơi thật dài "hương mùa hè", mình bắt đầu đếm bước chân.
"Em đọc Hành trình về phương đông đi"
Âm thanh náo nhiệt phía trước.
Chà, họ đi đâu mà đông thế?... qua lại làm mình choáng váng!
Từ pháo đài trước mặt, vài phút đều đặn phóng lên bầu trời những quả cầu lửa, những tia lửa bắn xuống mặt đường làm mình sợ hãi . Vừa đi vừa nhớn nhác nhìn lên trời, chẳng ai quan tâm, họ mải miết di chuyển ...
Hình như mình lạc đường.
"Làm ơn chỉ giúp ra đường lộ chính"
Người phụ nữ xanh xao nhận lời và thoăn thoắt dẫn đường, gió thổi làn áo như dán vào thân người mỏng dính, mình chợt nghĩ "bà ấy lấy sức đâu di chuyển nhanh thế?"
Len lỏi qua nhiều căn nhà lụp xụp, quần áo vương vãi, đến một hàng rào kẽm gai, người phụ nữ chợt dừng lại "Tôi chỉ dẫn được cô đến đây, giờ cô theo người đó ha"
Người đàn ông đã đứng trên con đường đất từ lúc nào, tay cầm chiếc dù đỏ tía che trên đầu.
Mình bước theo người đàn ông lạ như bị thôi miên.
Ông ta đang nói điều gì đó, nhưng mình không hiểu có thể do gió thổi bạt âm thanh đi.
Bỗng dưng ông ta tấp vào ngôi nhà nhỏ ven đường, thì thầm với vài người đứng sẵn.
Hình như ông ta bảo định bán con mồi làm nô lệ (tai mình thính ghê) nhân lúc họ đang bàn tính mình rón rén núp vào căn nhà khác rồi bỏ chạy ...
Ngôi chợ bán toàn bánh bò, bánh in xanh đỏ có cả những chiếc bánh hình nậm vú mẹ, lúc bé mình thích lắm, họ mua bán bằng thứ tiền là lạ mình không nhận ra ... chợt va phải đứa bé khoảng mười hai hay mười ba tuổi.
"Cháu ơi có thể dẫn cô ra đường lộ chính không? chỗ này giống như mê cung"
"Được chứ nhưng cô phải cho cháu một số tiền"
Mình chợt nghĩ "băng hoại" nhưng vẫn gật đầu .
Thằng bé vừa đi chân sáo vừa hát "con đường tình ta đi với bàn chân nhỏ bé ..."
Các ngôi nhà cứ vùn vụt trôi qua (sao mình cũng đi nhanh thế!)
"Cô ơi nhà cháu kia rồi cô theo chị ấy nhé"
Cô gái áo xanh nhạt, đang đứng dựa lưng vào cửa sổ, cô ấy đang nói điện thoại.
Sao mình không mượn điện thoại gọi người nhà đến đón nhỉ?
Cô gái vẫy tay thân thiện rồi đưa chiếc điện thoại (lạ nhỉ mình chưa kịp mượn?)
Tiếng chuông đổ liên hồi, không ai bắt máy ...
Chợt gió thổi lạnh toát, nhưng áo mình đẫm mồ hôi, cô gái không ở đó nữa chiếc áo xanh phất phơ trên cánh cửa.
Mình bỏ chạy, sự sợ hãi khiến đầu óc mê muội ... chợt vướng vào thứ gì đó, mình ngã mặt va vào vạt cỏ ướt, ngước mắt nhìn lên, nấm mồ ai mới đắp cỏ gai mọc chưa phủ kín ... " sè sè nấm đất bên đàng, dàu dàu ngọn cỏ ..." ...ai đọc thế nhỉ?
Mình chợt mở mắt, chiếc gối êm ái, mỉm cười ngẫm nghĩ "em chưa đọc xong "hành trình về phương đông" anh ạ ...
ngocyen054 wrote on Dec 24
Giấc mơ thật kỳ lạ, mà hay thiệt nghen, KD nhớ rõ từng chi tiết một. Ngộ ghê.
|
nguhanhsonn wrote on Dec 24, edited on Dec 24
"Hành Trình về Phương Đông" không phải về cỏi âm đâu bạn thanduong ạ ... chắc bạn nhầm...
Ngủ ngon nhé Kd bạn mình ơi! Kd vừa ngủ vừa nghe "Hành Trình Về Phương Đông" nhé! Còn... "Trở về Xứ Tuyết" cùng tác giả. |
nguhanhsonn said
![]() Ngủ ngon nhé Kd bạn mình ơi! Kd vừa ngủ vừa nghe "Hành Trình Về Phương Đông" nhé! Còn... "Trở về Xứ Tuyết" cùng tác giả. ![]()
Dạ không nhầm, vì có xem Hành Trình Về Phương Đông.
Thấy KD kể về giấc mơ với những hồn ma nên trêu bạn ấy chút ... |
No comments:
Post a Comment