Wednesday, 5 February 2014

ngày 6/2/2014

Anh H gọi đùa căn phòng là "pháo đài " mình mỉm cười thú vị mặc dù nó không giống mấy .
Ba cửa sổ kính luôn mở rộng, mặc tình cho gió tha hồ đuổi bắt nhau từ ba phía .Ở trên cao như vậy, từ pháo đài có thể nhìn thấy chóp giáo đường buổi sáng lẫn trong mây xám .
Những tàn lá xanh đầy hoa trắng,đỏ rũ bên ngoài khung cửa kính, khiến pháo đài giống như một lầu hoa chỉ còn thiếu Romeo và Juliet.
Chỉ cần khép cánh cửa dẫn xuống hành lang,mình như tách biệt hẳn thế giới bên ngoài đầy lo toan tất bật.
Hôm nọ, ánh trăng soi bóng lá hắt lên tường,gió lạnh rít khe khẽ làm mình nhớ lại cảm giác ngủ trên đám lá khô trong rừng ...
Trời chưa sáng, chim đã hót líu lo, tiếng dập cánh vào cửa sổ khiến có cảm giác bọn chúng đánh thức.. dậy..dậy đi ...

No comments:

Post a Comment