quên .
Dạo này mình không có chữ để viết .
Anh bảo sao em không viết gì ? em sẽ quên từ từ rồi sẽ có lúc không nhớ mình là ai đó!
Nghe anh nói mình mỉm cười nhớ lại đã lâu lắm rồi sau giấc mơ mình đã viết
Một ngày tỉnh giấc bỗng quên
ký ức mênh mang mây trắng
hình như đến từ vệt nắng
rồi đi về với vầng trăng ..
Sẽ có ngày ấy không ? nhưng hôm nay mình vẫn chưa có chữ ..
Thời gian trôi nhanh quá ha kimdung ! Bình an nhé bạn hiền !
ReplyDeletelàm một chuyến về thăm quê đi chị ... :)
ReplyDeleteChưa có chữ hay lòng đang rối chữ?
ReplyDeleteChữ tình yêu
Chữ nhớ thương
Chữ nuối tiếc
Hay chữ luyến lưu?
Em hãy quên
như sợi nắng quên mùa thu
Và nhớ lại khi xuân về rực rỡ
Em có thể quên
ngàn lời yêu đã nói
Quên triệu người quen
quanh quẩn bên đời
Nhưng hãy dành cho tôi một góc nhỏ thôi
Nơi đáy trái tim
thật dịu hiền ấy nhé.
Sẽ kô có ngày ấy đâu , đừng lo chị nhé .
ReplyDeleteEm sẽ đợi những dòng viết của chị để đọc , hôm nay đợi ngày mai đợi ...
Qua hug một cái.. quên tức là nhớ. nỗi nhớ mênh mang con chữ tràn về...
ReplyDeleteNgày tỉnh giấc bỗng nhớ
ReplyDeletenhớ mình hay ... quên quên :)
không! không! không! em không quên
ReplyDeletemột mùa trăng
mây hoài lận đận
mây nín lặng bay qua đèo thấp
đã một lần
em đã ôm trăng..
không! không! không!
ReplyDeleteem không quên
một mùa trăng
mây hoài lận đận
buổi yêu đầu từ ngón chân lên
mây nín lặng bay qua đồi thấp
đã một lần
em ôm trọn vầng trăng..
không! không! không!
ReplyDeleteem không quên
một mùa trăng
mây hoài lận đận
buổi yêu đầu từ ngón chân lên
mây nín lặng bay qua đồi thấp
đã một lần
em ôm trọn vầng trăng..