Hôm nay, em thức giấc trễ chút nên không nghe được tiếng chim hót.
Tán cây ngoài cửa sổ vắng lặng.
Bọn chim ngày nào cũng đi kiếm ăn từ sớm. Mấy ngày đông, tiếng kêu của chúng có vẻ run run.
Anh biết không tối qua, em nhìn chúng và chúng nghiêng đầu nhìn lại lom lom, không biết chúng nghĩ gi ...
Mùa xuân đến nhưng chưa có hoa đào. Có lẽ năm sau, tháng này hoa lại hồng rực góc vườn ...
Chúng nghĩ: Không biết cô ấy có yêu mình ko nhỉ ???
ReplyDelete:)) Cái tản nhẹ tênh , hiền hòa, dễ thương như bạn mình vậy
Gieo gì gặt nấy bạn hiền ơi .Gieo yêu thương sẽ gặt được hoa yêu thương vào năm sau bạn nha !
ReplyDeleteChắc chúng nghĩ: " Chà, chị KD trông ... thế, vậy mà ... ! Rồi cả bọn đồng thanh kêu lên ... tiếc nhỉ, tiếc nhỉ!
ReplyDeleteBên ấy là mùa Xuân KD há? Dễ thương quá:)
ReplyDeleteXuân vừa đến mà Đào chưa kịp rộ
ReplyDeleteđông đã tàn rét buốt hãy còn vương
đời quẩn quanh trong một cõi vô thường
thì nhẹ bước cùng mùa-xuân-trên-núi.
Mùa xuân thật hiền, hiền như em ấy vậy, anh thương ơi.
ReplyDeleteĐọc và tưởng tương một góc rất bình yên của chị ...
ReplyDeleteHi hi..đọc và còm được rồi KD ơi!Tuy nhiên cứ phải chứng minh không phải robot mệt mỏi quá:) Đợi đọc entry " Em thương" của KD:) Thương.
ReplyDeleteKD viết entry " Em thương" chưa?:)). Hi hi..vẫn bắt điền chữ chứn minh không phải robot:)
ReplyDelete