Bố mẹ lạc con ở đây
đồi đất đỏ ba-zan ngày ấy
chuyến xe lửa lạ lùng
nơi hoang vu cỏ cháy ...
Đất đỏ ... đồi đất đỏ ... mình lẩm bẩm lúc chưa tỉnh giấc hẳn.
Hình như chúng ta được sống và suy nghĩ cả lúc thức và ngủ.
Trong giấc mơ mình nhanh nhẹn chạy nhảy, leo trèo dễ dàng và suy nghĩ đôi khi lý luận có đầu đuôi hẳn hoi.
Hôm trước mình mơ gặp bạn Gió Heo May, cô ấy nhỏ xíu mái tóc đen óng mượt, mình ngẫm nghĩ cô ấy thân thiện và dễ gần.
"Mình là chị em ruột KD ạ, em bị lạc từ bé trên vùng đất bazan .."
Sao bạn Gió là chị mình nhỉ mình nói tiếng nam còn cô ấy nói giọng bắc mà .
Mình khỏe mạnh và có thể nhấc bổng cô ấy vì "cô ấy bé xinh như một cái kẹo".
Nhưng mình chưa gặp cô ấy mà!
Chợt thức dậy mình lại nhắm mắt ngủ tiếp
Gió và mình đi trên dải cát dài, biển ngoài xa đánh vào bờ hung hãn những đợt sóng trắng xóa.
Mình muốn tắm biển nhưng người ta nói đây là biển chết .
"KD có thể chụp hình vì mình không thể tắm trong biển chết ", tiếng Gió thoảng bên tai ...
Mình ngẫm nghĩ đàn cá heo ngoài xa, chúng bơi lội nhởn nhơ sao chúng không chết ?...
Không gian chợt im lặng, mình thấy môi Gió mấp máy nhưng không nghe thấy gì ... có lẽ nghiêng đầu sẽ nghe được rõ hơn chăng ?
Tiếng đồng hồ treo tường ngân nga ...
May quá mình nghe thấy rồi, cả tiếng chim hót nữa ... trời sắp sáng.
Hì,em tưởng chị mơ gặp chị Gió heo may ?
ReplyDeleteGiấc mơ đẹp mang nhiều xúc cảm chị ạ.
Chợt nghe như tiếng ai cười...
Cỏ cây như muốn níu chân...