Anh chợt buồn
thêm hiu hắt gió đông
nhớ hương quê
ngọn lúa ngả trên đồng
vầng trăng nhạt
buổi bình minh cô quạnh ...
Sớm mai ấy
tiếng chim gù
xe xắt
quả bông tròn thấp thoáng
dưới tàn cây
quấn vội khăn
trăng trước mắt tròn đầy
mấy sợi mây
quyện vào trăng trắng nõn
khe khẽ cười
ôi vầng trăng
muôn thủa
bạn cùng ta
từ lúc biết gọi trăng ...
dưới tàn cây
quấn vội khăn
trăng trước mắt tròn đầy
mấy sợi mây
quyện vào trăng trắng nõn
khe khẽ cười
ôi vầng trăng
muôn thủa
bạn cùng ta
từ lúc biết gọi trăng ...
ÔI những vần thơ hay quá KD ơi!
ReplyDeletenhững vần thơ trong veo rất hay KD ơi...
ReplyDeletedi lac vào nhà ban ...tho rat hay thanks you
ReplyDeleteEm thích câu này nhất , nghe rất lạ và mượt mà ...
ReplyDeleteMấy sợi mây
Quyện vào trăng trắng nõn ... ( ít ai tả trăng trắng nõn chị àh , nên lạ )
Hug .
ReplyDeleteThăm chị cùng trăng !
ReplyDeleteTrăng nghiêng nửa bóng bên trời
ReplyDeleteTrắng như màu áo rạng ngời năm xưa
Em về ngọn lúa đong đưa
Hồn nhiên chân sáo lòng chưa nhuốm buồn
Anh từ xa ngái con đường
Thơm mùi rơm rạ tơ vương một đời
Chiều nay ngắm áng mây trôi
Quyện vầng trăng khuyết làm tôi ...giật mình.
Nhìn Trăng thôi cũng cho mình nhiều cảm xúc...
ReplyDeletenhớ lắm những mùa trăng
ReplyDeleteTrăng mãi mãi chẳng bao giờ già, bạn nhỉ ? Nó đã đi theo mình từ hồi mình còn rất nhỏ, để giờ đây khi ký ức già nua theo năm tháng lại thảng thốt để nhớ ánh trăng .Ừ , trăng non !
ReplyDelete
ReplyDeletetrăng cúi xuống
ôm chầm viên đá cuội
trái chín trao
như là mộng ban đầu...
Hug .
ReplyDeleteBạn cùng ta ..
ReplyDeleteTừ lúc biết gọi trắng
Gió thích 2 câu này
nhà mới của em ở đây: http://my.opera.com/sghienminh/blog/
ReplyDeleteHôm ni buồn ghé thăm bạn cũ HG.
ReplyDeleteĐọc thơ KD sao thấy buồn và post lên đây để nhớ:
vẫn là những dòng thơ
tôi yêu từ mùa cũ..
Đã sắp tàn đêm ai chưa ngủ
hồn mải còn say hoa với trăng ..
Gió miên man hoa trắng tinh khôi
lặng yên nghe dường như biển gọi
bước chân ai nhẹ như sương khói ..
Tình mẹ mênh mông
tình cha cao vời
đi xa bao dặm
vẫn nhớ khôn nguôi
tình ai dịu dàng
như dòng sông ấy
thấm đẫm hồn tôi..
con đò nhỏ từ đâu lạc đến
hay quay về chốn cũ tìm ai ?
lòng phân vân bờ xa ngoảnh lại
ôi dòng sông thoáng chốc mờ dần ..
sương sớm nhẹ rung mặt hồ xanh
chim non nhảy nhót hót trên cành
gà con vỗ cánh xa chân mẹ
nhịp sống dường như trôi rất nhanh..
Ngày cũ người đi xa lối nhỏ
buồn ơi năm tháng lạnh lùng thôi
chiều quê ráng đỏ khung trời thẫm
dáng ai tư lự ngắm sông trôi..
Yêu lắm những dòng thơ kỳ lạ
quyện vào hồn chẳng muốn chia xa..
Kim Dung Vũ